Ở một trang báo Phật giáo nước ngoài có một bài viết đặt tựa là “Lá thư của Đức Phật”, với những suy nghiệm từ trái tim, nhìn sâu vào đời sống thế gian, người viết đã gửi những chia sẻ, triết lý đậm chất giải thoát, TN dịch và chuyển tải…
Loài người thân mến,
Dạo này người vẫn khỏe không? Ta nghĩ đến người trong buổi thiền định sáng hôm nay. Gương mặt người cứ ẩn hiện trong tâm trí ta. Ta đang nghĩ cách giúp loài người chấm dứt khổ đau, những khổ đau mà ta luôn soi thấy trong từng đời sống con người. Mặc dù tất cả loài người đều giống nhau, nhưng họ lại “đau khổ” một cách khác .
Loài người dường như vẫn chưa chịu nhìn thấy sự thật. Người có nghe thấy cây cối nói lời chân thật bên làn gió vọng thêm vào? Con mèo cưng nhìn vào mắt người, nó chỉ muốn nói rằng những gì người đang làm chỉ càng khiến cuộc đời thêm khó khăn hơn. Nếu người không nhận thấy vậy, sao người không thể ngủ ngon hằng đêm?
Sự bình an trong đời sống chưa bao giờ bỏ rơi người. Nó chỉ bị che lấp bởi những điều vụn vặt tầm thường. Để tìm lại sự bình an đó, người phải lau rửa, dọn dẹp lại bên trong người. Vì lối sống của người đã trở nên trần tục từ lâu. Nó giống hệt như những show diễn trên truyền hình, ngày nào cũng bấy nhiêu, và không hề cống hiến điều gì tốt hơn, thiện hơn cho đời. Đời người tựa như một cuốn phim và người là một diễn viên trong đó.
Mọi việc có thể khác đi, nếu người có cái nhìn khác hơn. Như ta đã nói trước kia, chính con người tạo ra cuộc đời mình – bằng cái tâm. Ta rất buồn khi nhiều người không thể hiểu được điều này. Đây là điều then chốt, vì nó giúp người hiểu rằng: Đời mình có thể được như ý muốn.
Vậy, trước tiên người phải hiểu được điều này, để áp dụng nó vào lối sống của mình. Nếu mỗi ngày người chỉ tiến mãi về phía trước, thì chẳng bao lâu người sẽ rơi xuống vực. Vực sâu cuộc đời là một cái hố thăm thẳm mà khi sa xuống đó người sẽ bị đau khổ triền miên cho đến chết. Và rồi tất cả sẽ lại bắt đầu. Nếu người hiểu được điều ta muốn nói, tâm trí người sẽ thức tỉnh hơn, người sẽ làm chủ được hạnh phúc của mình. Đời sống không bao giờ là kẻ dẫn đường tốt, ta nên thường xuyên kiểm soát nó.
Nếu người không muốn gặp phải nhiều điều phiền toái trong đời, thì hãy nhận thức rằng: Không có điều phiền toái nào cả, trừ phi người đặt tên cho chúng là “Phiền Toái” mà thôi. “Phiền toái” chỉ là một phần của cuộc sống này, vì người đã đặt tên cho nó như vậy, và nhìn nó theo quan điểm tiêu cực. Có những điều tốt đẹp, bởi vì người thích cái cảm giác nó mang đến, và gọi tên nó là “Điều Thiện, Điều Lành”, và nhìn nó bằng cái nhìn tích cực. Tuy nhiên, cũng có những điều không đem lại cảm giác tốt đẹp đó, nhưng không có nghĩa là mình phải đặt tên cho nó là “Điều Phiền Toái”.
Hãy thử đặt tên cho nó một cách chính xác hơn, đó là “Trải Nghiệm”. Nó chỉ là một trải nghiệm khác trong đời. Phiền toái cũng như những điều tốt đẹp chỉ có thể trở thành sự thật khi người đặt tên cho chúng. Người phân loại chúng, nhưng thật sự thì chúng giống nhau. Nếu một người quán triệt được ý này trong đời sống, họ sẽ không bao giờ thấy điều gì là tiêu cực cả, mà chỉ thấy đó là một phần thuộc về đời sống mà thôi. Người có thể cho sự chết là một điều xấu, nhưng người chết có đồng ý không? Có lẽ là không, khi nhìn xa hơn, và nhất là khi người chết nghĩ rằng họ đã đau khổ vô cùng trước khi chết.
Loài người thân mến, hãy đừng nhìn mọi thứ trên đời như những cá thể riêng biệt, ảnh hưởng đến người một cách tích cực hoặc tiêu cực. Đó gọi là Si, và lối suy nghĩ này sẽ không bao giờ dẫn đến Tâm Giác Ngộ và cuối cùng là Niết-bàn, nơi ta đang ngự.
Thương yêu.